越人歌
今夕何夕兮?
搴舟中流,
今日何日兮?
得與王子同舟。
蒙羞被好兮,
不訾詬恥。
心幾煩而不絕兮,
得知王子。
山有木兮木有枝,
心悅君兮君不知。
Kim tịch hà tịch hề,
Khiên chu trung lưu
Kim nhật hà nhật hề,
đắc dữ vương tử đồng chu
Mông tu bị hảo hề,
Bất tư cấu sỉ
Tâm cơ kỷ phiền nhi bất tuyệt hề,
Đắc tri vương tử
Sơn hữu mộc hề,
Mộc hữu chi
Tâm duyệt quân hề,
Quân bất tri…
Núi có cây chừ, cây có cành. Lòng mến chàng chừ, chàng có hay…
Khi Thanh Nữ hát câu này, độc đã công tâm.
Nghe tiếng hát của nàng, tưởng như nghe một trái tim thanh khiết đang thổn thức vì không được đáp đền xứng đáng.
Nghe tiếng hát của nàng, giữa lời ca là một dòng máu đổ, giữa thương yêu là biết mấy nghẹn ngào. Chỉ bởi một khúc ca, máu nhuộm hồng tịch mịch.
“Ngã tưởng nhượng tha tri đạo, tức sử thế giới thượng sở hữu đô phao khí tha, ngã bất cối, ái tình bất cối!”.
Thiếp muốn chàng biết rằng, cho dù cả thế giới này có lãng quên chàng, thiếp không quên, ái tình không quên.
Nàng sống là như thế, và chết là như thế. Như khúc Việt nhân ca.